Hiếm có tháng 10 nào mưa lạnh đến thế. Mái nhà lợp gỗ đen thẫm lại.
Cỏ rối trong vườn nằm rạp xuống. Chỉ mỗi một bông hướng dương nhỏ xíu cạnh bờ rào là kịp nở mà cũng không thể nở hết đã vội vàng rụng mất.
Những đám mây đẫm hơi nước mang theo từ mặt sông sà xuống đồng cỏ trĩu nặng trên rặng liễu. Và rồi làm mưa. Thật khó chịu.
Đường sá chẳng thể nào đi lại được nữa: chẳng những đi bộ không được mà đi xe lại càng không nốt. Đám mục đồng đã ngừng lùa gia súc ra bãi chăn. Tiếng tù và sẽ phải im lặng mãi cho đến tận mùa Xuân.
Đối với (...)
Trang nhà > Văn chương > Truyện ngắn
Truyện ngắn
-
BỨC ĐIỆN
11, Tháng Sáu 2023, bởi CTV -
Thuý Vân
4, Tháng Mười Một 2021, bởi Trần ChiếnBấy giờ gia đình Vương viên ngoại hay tin Thuý Kiều, bèn tất tưởi đón nàng về sau mười lăm năm lưu lạc. Bố mẹ gặp lại con, chị em trông thấy nhau ứa nước mắt, đôi hồi hàn huyên không bút nào tả xiết. Chàng Kim Trọng gặp lại người yêu dấu nhất đời thì đầm đìa lệ, thương cảm không ra được lời nào. Đêm ấy, về đến nhà trọ, cuộc trùng phùng ngây ngất khiến những con người tội nghiệp vì xa cách lúc thì đua nhau nói kể chẳng quản gì tôn ty thứ bậc, lúc thì lặng đắng mênh mông cả gian nhà.
Sáng hôm sau thức dậy, Thuý Vân sang phòng viên ngoại (...) -
Sinh thần
18, Tháng Mười 2021, bởi Trần ChiếnTảng sáng, hĩm Mỡ đi tháo nước chân ruộng cao, qua miếu Ông Trôi bị bàn tay cứng cáp kéo vào trong. Chửa kịp kêu trời, tay ấy chụp vội lên mồm. “Téo đây. Téo đây mà”. “Làm người ta hãi, suýt tè dầm”, Mỡ khúc khích. “Đâu? Dầm ở đâu? Chỗ này với chỗ nào nữa?”, miệng nói, tay Tèo lục lọi khi phẩm oản lúc đám rơm, khiến Mỡ nhột quá cứ ưỡn ẽo ra, “khí gió khí gió” mãi.
Đang lúc xuân tình dâng giáp đỉnh non, chính Téo phải bụm miệng Mỡ lại. Ngoài kia đám vịt cạc hành tiến, con đĩnh đạc giữa đàng, con vòng qua bụi chuối, lũ láu cá tranh thủ ùa (...) -
Dâm thần
17, Tháng Mười 2021, bởi Trần ChiếnMụa buông thanh chạm, lùi ra sau à ồ. Tảng đá kết xù xì dưới tay chàng đã thành người con gái, hình thù gần hoàn chỉnh. Chân gập ra sau, hở một tý dưới nếp váy sồi, nàng đưa hai tay vén tóc óng, khuôn ngực sau lần yếm chắc rất tròn. Mắt nhìn xuống, mồm mím lại như đang tủm tỉm, đoan trang mà lẳng lơ hết nhẽ. Mụa thở ra nhẹ nhõm, cầm búa đục lên.
Trống trưng binh ngoài điếm thúc quá cháy nhà. Em chàng xô cửa, mặt tái ngắt: “Đi! Tù mọt gông giờ!”. Nhưng mắt trái còn (...) -
Ban Thần
13, Tháng Mười 2021, bởi Trần ChiếnXẩm chiều quá oi khiến Đặng Giảng không muốn làm việc, chỉ lơ mơ đến bà tư chắc đã đi tắm sớm. Ngài sầm mặt khi nghe tiếng bà cả: “Có cử Đăng đợi”. Bảo lão mai ra văn phòng. Thế ông quên mấy tháng trước nhận lễ ở nhà à?
Cử Đăng lưng khòng khúm núm nhưng mắt cú vọ, móng vuốt cắp cái mo nang. “Có chút sá sùng khô, dân Bùm gửi biếu phu nhân quan thị lang ạ”. Vẽ quá. Từ bể lên kinh xa xôi, việc gì phải diệu vợi. Cái việc ông nhờ coi như xong rồi. Tôi đã trình lên thượng thư bộ (...) -
Hai Đức Chúa Ông
10, Tháng Mười 2021, bởi Trần ChiếnÔng cả Ngộ biết rằng mình phải đến nhà trưởng Thìn hôm nay, ngay sáng nay. Mai kia ra thì cứt trâu đã hoá bùn rồi. Nhưng cái việc phải giáp mặt này nó bắt nhớ quá nhiều điều ông muốn quên. Lâu nay, ông hằng tính nát nước đến sự liên minh này. Hôm qua, thao thức cả đêm, để rồi sáng nay phải châm ấm chè, xem nên nói điều gì, nên bỏ câu gì. Đúng là ông phải chủ động sang bên ấy, vì trưởng Thìn có lý do để hận ông hơn.
Họ Chu, do cả Ngộ đứng đầu, năm mươi năm nay hiềm khích với họ Nguyễn của trưởng Thìn. Thời đế quốc họ Nguyễn phát đùng đùng, (...) -
Mùi chị
5, Tháng Mười Một 2020, bởi Trần ChiếnNiềm làm cá trên sàn, vẩy sắc đâm vào tay. Máu chảy loang dần qua kẽ ngón, chị đưa lên mồm mút rồi nhăn mặt. Em thử với!
Tôi cũng nhăn mặt. Tanh tanh mặn mặn, còn mùi gì nữa đoán không ra. Niềm bảo đấy là mùi nước Nậm U. Nậm U là con suối hai chị em vừa tát mớ cá, chảy vòng quanh bản Phiêng Cẩm của chúng tôi, róc rách dưới chân núi Chùn Chụt sau nhà ra sông lớn. Hồi còn sống, bà nội hay kể những chuyện thần tiên ma quỷ dính đến núi Chùn Chụt, Nậm U, mãi không hết chuyện. (...) -
Nghề chơi cũng lắm công phu
6, Tháng Mười 2020, bởi Trần Chiến“Ông Ích-âu (*) có gọi cô không, đi chứ?”. Nhân đợi dài cổ, sốt ruột lắm mới nghe Bình ậm ờ: “Mít tờ Phong không uống cái đó nữa. Giờ Ba-lan-tin (*) mới là sành chết thật anh chả thấy cái ảnh đại diện anh ấy ôm chai mới trên phây à. Sếp giờ sáng rượu sâm banh tối sữa bò mà mình cứ âm lịch, em ngại đánh đu lắm”.
Phải gặng mãi đây là nhiệm vụ chính trị cô không đi tan cả niêu cơm nhà anh, Bình mới “Vầng vầng”, chả hào hứng téo dù được gắp cua Hô nô lu lu, thịt bò Kô bê. Cái con bé, mình đã “siêu cổ kính” nó còn “đại cổ hủ”.
Nhân hơn Phong (...) -
Đương độ xuân thì
5, Tháng Mười 2020, bởi Trần ChiếnXung quanh, sao mà cái gì cũng chói lọi. Mặt trời đỏ ối. Biển xanh ngợp rợn. Đầu óc ta còn tròng trành, bãi nôn lầy nhầy trước ngực, trên chiếu ẩm. Không phẳng phiu thơm nức hương liệu như trong cung vàng điện ngọc, mà hỗn độn, ướt át, khắm lặm, đây lại là hiển hiện của sự sống. Nho nhoe ngọ nguậy. Lẽ nào ta chưa chết. Ta không phải chết? Thưa phải. Vương hậu đừng nghĩ đến giàn hỏa nữa, lại còn được cả tự do, trở về xứ mình làm công chúa. Công chúa Đại Việt hay Vương hậu Chiêm Thành, sướng nỗi gì. Ta chỉ muốn làm người con gái danh (...)
-
Phép thử cô vi
9, Tháng Chín 2020, bởi Trần ChiếnÔông mế ôông mế…
Cu Miu lẫm chẫm chạy đến, mái đầu xù lúc lắc như múa sư tử. Người đẫm mồ hôi, tay chân mập mạp có ngấn “chỉ thâm”, hơi thở thơm mùi sữa, thể nào nó cũng được ông nội bể bổng lên cho vuốt ve chòm râu chớm bạc. Rồi là bí ba bí bô như hai thằng bạn, khiến vợ cằn nhằn “quá trẻ con”, con dâu đứng bếp tủm tỉm. “Hạnh phúc quá đơn sơ đời tôi đâu có ngờ”, cả nhà đồng lòng “quán triệt” câu hát năm nào. Lũy mới nghỉ hưu vài tháng đã ngại đến cơ quan cũ, thấy mình hợp với cháu hơn con, vợ chồng già ít chuyện trò càng đỡ cãi cọ. Từ trẻ, (...)